
Mùa hè đến với nắng chói chang và những cơn gió khô, nhưng chẳng ai biết rằng trong lòng khuôn viên đại học, có một câu chuyện thầm lặng đang bắt đầu thay đổi.
Một buổi chiều, trên bãi cỏ.
Anh không còn chỉ là người “mặt trời” duy nhất trong mắt em nữa. Anh – chàng trai luôn tỏa sáng, luôn ở giữa đám đông – đã bắt đầu chú ý đến sự im lặng, dịu dàng của em.
Anh đã không còn chỉ là người mình ngưỡng mộ từ xa.
Lần này, anh đứng trước mặt em, lần đầu tiên chủ động mở lời.
“Em biết không? Lúc nào cũng thấy em ngồi một mình ở thư viện, cứ viết viết viết, làm tôi tò mò lắm đấy.”
Em không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, tim thổn thức như lần đầu tiên gặp anh.
“Em có thích không?” Anh tiếp tục, ánh mắt anh đầy sự chân thành. “Viết, tôi muốn nói… một câu chuyện gì đó.”
Anh không biết rằng những câu chuyện em viết, tất cả đều là về anh.
Một tuần sau, ở vườn hoa dâm bụt.
Một hôm, khi ánh sáng vẫn chưa tắt hẳn, anh dừng lại trước vườn hoa dâm bụt nơi em hay ngồi. Anh nhìn em một lúc lâu, lần này không phải với ánh mắt vô tình, mà là một ánh mắt tìm kiếm điều gì đó sâu hơn.
“Có vẻ như em không bao giờ để ai thấy mặt trời, chỉ luôn đứng ở phía sau.” Anh khẽ nói, giọng anh không quá lớn, nhưng đủ để em nghe thấy.
Em ngước lên, thấy anh đã đến gần. Và lần này, không còn là một “mặt trời” vĩnh viễn tỏa sáng. Anh đứng gần hơn, nhìn em một cách chân thành.
“Tôi đã luôn nghĩ rằng mình phải đứng phía trước, nhưng giờ thì tôi nhận ra… đôi khi, ánh sáng lại cần phải quay về phía sau để thấy điều quý giá hơn.”
Và rồi…
Anh ngồi xuống bên cạnh em, trên chiếc ghế đá dưới gốc cây hoa dâm bụt. Cả hai không nói gì trong một lúc. Anh chỉ đơn giản là ngồi, không còn là “người nổi bật” giữa đám đông nữa. Anh chỉ là một chàng trai bình dị, một người bạn đồng hành.
Em không còn là “cái bóng” đứng sau nữa. Bởi vì giờ đây, anh đã quay lại phía em. Và anh bắt đầu nhìn thấy những gì em đã ẩn giấu trong suốt thời gian qua.
Cả hai không cần lời nói, chỉ có sự thấu hiểu trong mắt.
Lần này, em không phải đứng phía sau nữa. Bởi vì anh đã chọn đứng bên cạnh em, cùng viết nên một câu chuyện mới.
Kết thúc, nhưng lại như một khởi đầu mới.
Khi ánh sáng chọn quay lại phía sau, và cái bóng không còn cô đơn.